Chữ 特点 trong tiếng Trung được cấu tạo từ hai bộ phận:
* Bộ phận bên trái là chữ 特 (tè), nghĩa là "đặc biệt, khác biệt".
* Bộ phận bên phải là chữ 点 (diǎn), nghĩa là "điểm, đặc điểm".
2. Ý nghĩa chính của cụm từ
Cụm từ Đặc điểm (tèdiǎn) có nghĩa là "đặc điểm, đặc tính, đặc trưng". Nó dùng để chỉ những phẩm chất hoặc thuộc tính riêng biệt giúp phân biệt một người, sự vật hoặc hiện tượng với những người, sự vật hoặc hiện tượng khác.
3. Các câu ví dụ
* 特点是让人印象深刻的。 (Tèdiǎn shì ràng rén yìnxiàng shēnkè de.) - Đặc điểm là những thứ khiến người khác ấn tượng.
* 每个人都有自己的特点。 (Měi ge rén dōu yǒu zìjǐ de tèdiǎn.) - Mỗi người đều có những đặc điểm riêng.
* 这本书的特点是语言简洁。 (Zhè běn shū de tèdiǎn shì yǔyán jiǎnjié.) - Đặc điểm của cuốn sách này là ngôn ngữ súc tích.
* 北京的特点是天安门广场。 (Běijīng de tèdiǎn shì Tiān'ānmén Guǎngchǎng.) - Đặc điểm của Bắc Kinh là Quảng trường Thiên An Môn.
4. Chữ phồn thể
Chữ phồn thể của Đặc điểm là 特點. Ta phân tích chữ phồn thể như sau:
* Bộ phận bên trái là chữ 特, có hình dạng tương tự như chữ phồn thể của chữ 特 trong tiếng giản thể.
* Bộ phận bên phải là chữ 點, có hình dạng phức tạp hơn chữ giản thể. Nó bao gồm một dấu chấm ở trên cùng, một nét cong ở giữa và một nét ngang ở dưới cùng.
5. Ý nghĩa trong Đạo gia
Trong Đạo gia, Đặc điểm (tèdiǎn) là một khái niệm quan trọng liên quan đến nguyên lý "vạn vật biến đổi". Đạo gia cho rằng tất cả các sự vật và hiện tượng đều có những đặc điểm riêng biệt, nhưng những đặc điểm này luôn thay đổi và biến đổi theo thời gian.
Ý nghĩa của Đặc điểm trong Đạo gia có thể được hiểu qua câu nói của Lão Tử trong Đạo đức kinh:
"Đạo khả đạo, phi thường đạo; danh khả danh, phi thường danh." (Đạo mà có thể nói ra được thì không phải là Đạo đích thực; tên mà có thể gọi ra được thì không phải là tên đích thực.)
Câu nói này ngụ ý rằng bản chất thực sự của Đạo là không thể diễn đạt được bằng lời nói hay danh xưng. Tương tự như vậy, đặc điểm thực sự của vạn vật cũng là không thể cố định hay nắm bắt được hoàn toàn.
Trong Đạo gia, việc hiểu và chấp nhận bản chất biến đổi của đặc điểm là rất quan trọng. Nó giúp con người thoát khỏi sự chấp trước vào những dạng thức bên ngoài và đạt đến trạng thái hòa hợp với Đạo.